Con người,khi đã xuôi tay Thế gian bỏ lại,đắng cay xóa nhòa. Linh hồn tươi đẹp như hoa Hạnh phúc đích thực chói lòa mãi sau... Không còn kẻ trước,người sau, Nhìn nhau là thấy thương nhau tức thì. Qua rồi lệ đẫm chia-ly Không còn ngăn cách,sầu bi ngập lòng. Khi còn tại thế long-đong Lo cơm,lo áo,lo trong,lo ngoài... Lo người yêu chẳng đoái hoài, Lo bị tình phụ,bởi " ai" chê nghèo. Có khi mang phận bọt-bèo Cầm lòng không đặng...chạy theo " Cành Vàng " Thế là đau khổ,ngỡ-ngàng! Trút hết tâm sự lên trang thơ sầu. Người đời ghi nhớ từng câu Mà không thấu hiểu bởi đâu chuyện này. _ Nghìn năm mây vẫn còn bay Còn tình tuyệt-vọng,lệ cay còn trào. 14/11/2012 Ái Văn. |
Creation Yersinienne: > Poems >